Hàn Huyên Và Nhờ Cậy Chư Bằng Hữu Giúp Dùm
============
Phần số 1: Chụp đúng quả tang “thủ phạm”
Số là có người lấy bài bài viết " Lối Xưa Xe Ngựa 'Sài g̣n cũ' " bỏ tên tôi vào đó thay cho tên tác giả của nó là ông Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) rồi gởi đi cùng khắp mọi nơi, gây cảnh thầy pháp ăn bắt thầy chùa chịu. Tôi la làng chói lói. Nay th́ bắt được quả tang “thủ phạm” là cô Đỗ Thị Kim Loan đă vô t́nh hay cố ư ghép email làm mọi người hiều lầm. Và dưới đây là email từ một nhà báo làm cho CNN (dĩ nhiên tôi thay tên và email hết rồi) đă tường thuật nội vụ với chi tiết: From: B Vxyz [mailto:bazyxxyz@gmail.com] Sent: Tuesday, September 11, 2012 8:00 PM To: HCD Cc: …. Subject: Re: Huỳnh Chiếu Đẳng la lang ==>RE: LỐI XƯA XE NGỰA HỒN THU THẢO... Hello anh HCĐ, Tôi bị trật chân hơn tháng nay, có lúc phải dùng cặp nạng, bây giờ đỡ nhiều nên chỉ c̣n chống gậy thôi. Không dám bắt chước cụ Trần Văn Hương "ngồi rù ….." nên tôi đă đọc nhiều emails cho đỡ buồn. Và tôi nghĩ tôi biết nguyên do tại sao có sự lầm lần nầy: Có một cô tên là Đỗ Thị Kim Loan thường hay gom góp một số bài vở rồi chuyển tiếp đến một diễn đàn. Hôm đó, cô gom nội dung cái email "Vài Lời Tâm T́nh Của GS Huỳnh Chiếu Đẳng," và ngay bên dưới là bài viết " Lối Xưa Xe Ngựa 'Sài g̣n cũ' " của ông Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) nhưng bỏ sót (?!) tên tác giả (Hoàng Thanh Trúc) ... Do đó, ai không thấy bài của ông Hoàng Thanh Trúc trước khi đọc chuyển tiếp của cô ĐTKL th́ dễ lầm tưởng anh (HCĐ) cũng là tác giả bài viết ấy. Sau đó có người copied (và chuyển đến các diễn đàn khác) một phần nội dung email của cô ĐTKL nhưng lại bỏ nội dung "Vài Lời Tâm T́nh Của GS Huỳnh Chiếu Đẳng" mà lại giữ chỉ tên của anh (HCĐ) + bài "Lối Xưa Xe Ngựa Hồn Thu Thảo" (không tên tác giả) ngay bên dưới!!! Ngoài việc không ghi rơ tên ông Hoàng Thanh Trúc, cô ĐTKL c̣n đổi tựa bài viết từ " Lối Xưa Xe Ngựa 'Sài g̣n cũ' " sang "Lối Xưa Xe Ngựa Hồn Thu Thảo" làm mất đi cái ngụ ư của tác giả (nhất là bài viết được uploaded lên blogger "Dân Làm Báo" ngay tại nội địa VN)... Và cô cũng bỏ đi một đoạn ngắn ở cuối bài viết!!! "Ngă thuật nhi bất tác!" Thấy sao th́ nói vậy (nhưng có lẽ tôi lên tiếng hơi trể v́ từ tối hôm qua đến giờ tôi mới có thể vào máy). Bxyz V HCD: Cám ơn anh Bxyz V đă cho tin tức nầy. Vậy là chúng ta biết được rơ người đă làm HCD tôi la làng rồi. Bài viết bài viết " Lối Xưa Xe Ngựa 'Sài g̣n cũ' " của ông Hoàng Thanh Trúc (Danlambao), không phải của Huỳnh Chiếu Đẳng. Người tên Đỗ Thị Kim Loan đă sửa đổi nội dung, sửa đổi tên tác giả sửa đổi nhan đề của người khác rồi gởi đi cho mọi người. Buồn thay ḷng chính trực của một người cầm keyboard chạy đâu mất rồi. Thưa quí bạn đă vô t́nh forward cái email Subject: RE: LỐI XƯA XE NGỰA HỒN THU THẢO...mà nội dung làm mọi người tưởng HCD là tác giả chớ có áy náy. Quí bạn chỉ vô t́nh forward, thực sự quí bạn đâu biết ai là tác giả. Tóm tắt: Bài viết hay email có tên Subject: “ Lối Xưa Xe Ngựa Hồn Thu Thảo” không phải của Huỳnh Chiếu Đẳng. Hể quí bạn thấy cái email Subject nầy th́ vui ḷng replay cho mọi người trong email đó ít hàng đính chánh trên giúp tôi nghe.
================
Phần số 2: Những lời hàn huyên của HCD.
Kính thưa quí bạn hôm nay hcd tôi xin được xả cảng nói về “cái tôi đáng yêu” của ḿnh nghe. Tại sao? Thưa xin xem hồi sau sẽ rơ. Số là sách Tây có chữ: 1. Không nên bàn chuyện màu sắc nới công cộng (màu sắc=mỹ thuật) . 2. Không nên bàn chuyện tôn giáo nơi công cộng. 3. Không nên bàn chuyện chánh trị nơi công cộng. Hcd tôi chỉ tránh được có chuyện thứ ba mà thôi.
Lời “sách Tây dạy” thứ nhất: Không nên bàn chuyện màu sắc nới công cộng.
Hcd tôi phạm chút chút, đó là khi nói về chuyện chụp ảnh, lâu lâu ngứa miệng chen vô chuyện: Thế nào là một ảnh đẹp. V́ ngứa miệng nói càng nên cũng cảm thấy nhiều nhiếp ảnh gia tài tử phật ḷng. Dưới đây là hai tấm tranh thí dụ, không biết có vịt không, làm biếng kiểm quá. Nhưng có những tấm tranh y như giẻ lau cọ được chưng trong viện bảo tàng coi là vô giá.
Đẹp không, bán được 63,5 triệu đô la
Xấu ́nh, bán được 71,7 triệu đô la. V́ tôi cho rằng tấm ảnh chụp nào được đa số người xem khen đẹp th́ là ảnh đẹp nên điều nầy có thể bị một vài trụng phái nhiếp ảnh không ưng bụng, họ cho rằng phài được giáo dục mới thưởng thức được cái đẹp. Hai tấm tranh trên nếu được “giáo dục” th́ sẽ thấy nó đẹp thần sầu quỉ khốc luôn. Ở đây là hàn huyên cho vui chớ không có nói chuyện đúng hay sai đâu nghe quí bạn. Nếu phải giáo dục mới biết là đẹp th́ không có tôi trong đó. Có câu chuyện thế nầy: Một vị “phú quí” đi vào pḥng triển lăm bán tranh đắt giá, định mua vài tấm về treo trong ngôi nhà đồ sộ lấy le chơi. Vị nầy đi ngắm nghía cùng khắp sao không thấy tấm nào đẹp hết trong khi đó giá cà ghi cao ngút ngàn. Đi ngắm một hồi may ra mới gặp một tấm tranh khá trang nhă chỉ là cái nền màu trắng ngà, chung quang viền đồng thau màu vàng rất sang, ở giữa chỉ vẽ h́nh một vật vuông vuông cở chừng đầu ngón tay cái, cũng màu ngà nổi bật ba chiều trên nền tranh. Ông ưng ư định mua, t́m coi ghi giá bao nhiêu mà không thấy, bèn hỏi người nhân viên coi pḥng triển lăm, và được trả lời như sau: - Kính thưa ngài, tiếc là vật ngài hỏi giá không phải là tấm tranh mà là cái nút tắt mở đèn. Lại một chuyện khác: Một họa sĩ trường phái siêu thực thành danh, ngày nọ mang một số tranh đến triển lăm ở một pḥng triển lăm có tầm vóc quốc tế tại Luân Đôn (Anh quốc). Nghệ sĩ thường bừa bài, ông chở một xe đủ loại tranh vất bừa ra một đống để cho nhân viên pḥng triển lăm vô khung và treo lên tường. Ngày khai mạc, người sành điệu đến xem khá đông. Sành điệu hay không th́ không có bằng khoáng (quên nữa bằng chứng minh tŕnh độ). Nhưng đă ăn mặc bảnh bao vào pḥng triển lăm tầm vóc cở nầy về khoe th́ bà con quen biết nức nở khen quả là người có mắt xem tranh. Sáng hôm đó vị họa sĩ thấy người người tụ lại ở một bức tranh, người th́ khen ngợi là màu sắc rất hài ḥa, người th́ khen là nét vẽ vô cùng lạ lùng chưa từng có họa sĩ nào vẽ được như vậy. Ông ṭ ṃ bèn bước tới nh́n thử. Vừa thấy họa sĩ bước tới, một người sành điệu vội hỏi: -Thưa ngài họa sĩ, ngài vẽ tấm tranh nầy trong trụng hợp nào và với chủ đề là chi. Vị họa sĩ trố mắt nh́n một lúc và nói rằng: - Tôi thành thực xin lỗi quí ngài. Đây là cái khăn lau cọ của tôi, mấy người nhân viên pḥng triển lăm không biết nên vô khuôn lầm treo lên đó.
Đây là tấm ảnh chụp từ ngày chưa có ảnh màu, xưa lắm, do một nhiếp ảnh gia người Pháp chụp ở Việt Nam. Lúc đó đâu có máy ảnh tinh vi thế mà tấm ảnh nầy chắc được nhiều người khen ngợi. Ảnh trái sáng chụp film đen trắng rất hay.
Và thưa quí bạn đây là tấm ảnh thể hiện t́nh bạn chân thật nhất chúng ta thấy được.
===============
Lời “sách Tây dạy” thứ hai: Đừng nói chuyện liên hệ tới tôn giáo trong chỗ đông người. Hcd cũng phạm chút chút, lâu lâu xem vô chuyện mê tín quá lắm hiện giờ nên cũng bị bà con Phật tử dũa. Không nói th́ yên, mà quí bạn hay bất cứ ai, nói theo đen th́ bị trắng quở. Nếu quí bạn nói vàng thị xanh rầy. Cái nầy tự nhiên phải như vậy. Ngay trong đạo Phật đă từ hai ngàn năm nay sự tranh cải đă khởi sự và kéo dài tới ngày nay. Thiền tông đâu chịu Tịnh độ tông, Nguyên thủy đâu ưng Thiền tông, Mật tông đâu thích tông phài khác. Các bạn mà rớ vô bất cứ ǵ liên hệ tới đạo Phật là lảnh đạn tứ phía.
Đó là chuyện ngàn năm, nó phải như vậy… không thể khác được. Cho nên “Thánh hiền Tây” khuyên đừng đụng tới là đúng. Không nói có khi cũng chết oan. Thật là buồn khi ông Đại Sứ Mỹ bị giết ở Lybia mấy ngày trước v́ lư do tôn giáo, tuy rằng ông không hề nói đụng tới tôn giáo.
Lời “sách Tây dạy” thứ ba: Không nên bàn chuyện chánh trị nơi công cộng. Từ mấy chục năm nay các bạn thấy hcd né bàn chuyện chánh trị nơi công cộng, v́ vậy có nhiều người nổi sùng gởi email mắng ngay mặt rằng (th́a là) “Trâu c̣n biết làm chánh trị, huống chi là người”. Ư nói hcd thua con trâu.
Hcd chỉ là ảo ảnh digital do đó không phải là những ǵ được kể, nên vẫn không bàn chuyện chánh trị, v́ vậy mới bị thương.
Khổ quá bàn tới cũng chết, mà không bàn tới cũng bị thương, v́ một số người nổi giận nên mới có cớ sự mấy hôm nay làm cho hcd tôi la làng. Và kính thưa quí bạn chị Maria Đỗ thị Kim Loan vừa gởi email đến tôi, dây là đoạn đầu email của chị Loan: (-trích-) From: Đỗ Thị Kim Loan [mailto:mariadothikimloan@gmail.com] Sent: Wednesday, September 12, 2012 6:26 PM To: undisclosed-recipients: Subject: TRẢ LỜI GS. HUỲNH CHIẾU ĐẲNG Kính thưa anh Huỳnh Chiếu Đẳng, Trước tiên, xin lỗi anh v́ có việc khẩn cấp phải đi, nên tôi đă không thể phúc đáp ngay vấn đề “Bắt chính danh thủ phạm….” anh nêu ra, v́ tôi đă nhận được file anh gởi từ chiều tối qua. Vấn đề “HCĐ la làng…”, thú thật với anh, tôi cũng ngỡ ngàng, thắc mắc tự hỏi: “AI ĐÓ” đă chuyển tiếp file tôi gởi đi mà lại thiếu phần đầu như thế. Bởi nh́n cách thức tŕnh bày, màu sắc, tôi đă đoán ngay được mail đó từ chính tôi gởi, nhưng lại không đầy đủ như lúc tôi chuyển tiếp; và vấn đề phát sinh từ đây… Thật may, tôi vẫn chưa xóa mail đó, và tôi xin gởi lại bên dưới để minh chứng cho những điều tôi nói. (-hết trích-)
================ Có những thứ mà chúng ta đâu có thể nói quịt ra được. Hcd tôi không v́ chuyện vu vơ chẳng chết con vịt nào mà la làng chói lói đâu. Tôi tin đa số quí bạn đọc được ư tôi muốn nói qua những hàng chữ vô h́nh nằm giữa hai hàng chữ thật. Nếu là người khác không có được bằng hữu giúp đở tin tức ở nhièu nơi, th́ hcd tôi đă “đời tàn trong ngỏ hẹp” rồi. Cái email nầy cũng có mục đích gởi lời cám ơn chư bằng hữu đă cho tôi tin tức rất nhiều từ mấy ngày nay. Nhắc lại đầu đuôi cho chư liệt vị chưa biết chuyện nầy: Số là có người, hay nhiều người, đem ghép tên Huỳnh Chiếu Đẳng vào bài viết về chánh trị tên là “Lối xưa xe ngực Saigon cũ” (bị edit tên thành Subject: Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo…) của tác giả Hoàng Thanh Trúc, rồi gởi đi khắp bốn phương trời. V́ vậy tạo ra cảnh thầy bói ăn bắt thầy chùa chịu. Do đó hcd la làng cho bàng dân thiên hạ cùng nghe thấy.
Chót là xin quí vị vô can nhận nơi đây lời tạ lỗi v́ tôi đă la làng điếc con rái quí vị mấy ngày nay. Chuyện quan trọng hơn là quí vị nh́n thấy. Nếu không la tương lai có thể quí bằng hữu đọc email nầy cũng có thể bị ghép tên vào bài người khác như tôi. Cậy quí bằng hữu giúp giùm: Tuy vậy cái email gây ngộ nhận Subject “Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo…” vẫn c̣n chạy dài dài nhiều năm nữa. Các bạn là bằng hữu của hcd tôi xưa nay, hể thấy nó th́ vui ḷng reply cho tất cả mọi người trong email đó, cho họ biết là không phải của Huỳnh Chiếu Đẳng viết.
Thôi th́ chúng ta bày tṛ chơi khác vui hơn vậy. HCD (12-Sep-2012)